Qua một rừng hoang gió núi theo quý phái rũ vết mờ do bụi đường trên vaiHái cây hoa dại một mình bên đường gọi hoa trinh nữHoa trinh cô gái không nặn mà bằng cô bé hồng kiêu saHoa đâu dám khoe màu thuộc một thiếu nữ cúc kim cương tươiHoa ko bán mùi thơm như phụ nữ dạ lý vào vườnNhưng hoa trinh thiếu phụ đẹp tựa chuyện tình hai chúng taXưa thiệt là xưa nhớ mấy cho vừa khéo nhớ người mẹ kể đêm mưaCó vua trẻ xuất binh qua rừng dẹp quân xâm lấnKhi vua kéo quân về trình cờ chạm chán một gia nhânVua xao xuyến chổ chính giữa hồn vời nữ về chốn hoàng cungTruyền mang đến khắp thiên hạ đem lụa là đến cho nàngTrên ngôi cao chín tầng cung phi đẹp rộng ánh saoTôi chưa phải là vua cần mộng cầu thật bình thườngNhư yêu một loại hoa trên vùng đá sỏi ai oán phiềnLoài hoa không hương thơm không dung nhan mầuNhưng loại hoa biết khép lá ngây thơTôi chưa phải là vua nên nào biết đến xa hoaKhông ngà ngọc kiệu hoa ko nệm gấm ko cung sonTôi chỉ là người lính phong trầnThấy hoa nhớ tình nhân rất xaNâng vơi một cây lá xếp trong tay lá ngủ thật mê sayNgỡ song mi tí hon khép đêm trăng đầy mua then cung áiTôi nghe thoáng qua hồn mình vừa thành một quân vươngQuân vương thân hoa rừng lòng sững sờ nhớ fan thươngVà mong ước mai sau thời điểm tan giặc rước vua vềCho gia nhân ngóng đợi chỉ một cành trinh cô gái thôi......


1. Qua một rừng hoang gió núi theo quý phái giũ những vết bụi con đường trên vaiHái cây hoa dại lẻ loi bên đường call là hoa trinh thiếu phụ Hoa trinh cô gái không mặn mà bởi phụ nữ hồng kiêu saHoa đâu dám khoe màu thuộc một thiếu nữ cúc rubi tươiHoa không bán hương thơm như chị em dạ lý trong vườnNhưng hoa trinh cô bé đẹp tựa chuyện tình hai bọn chúng ta.2.

Xem thêm: Tiểu Sử Bùi Công Nam Sing My Song 2016), Sự Nghiệp Của Chàng Chí Phèo Tài Năng

Xưa thật là xưa nhớ mấy cho vừa nhớ chị em kể đêm mưaCó vua trẻ xuất binh qua rừng dẹp quân xâm lấn Khi vua kéo quân về tình cờ gặp gỡ một giai nhânVua xao xuyến trung tâm hồn vời đàn bà về vùng hoàng cungTruyền cho khắp nhân gian rước lụa là đến mang đến nàngTrên ngôi cao chín tầng thê thiếp trông đẹp hẳn ánh sao.ĐK:Tôi chưa hẳn là vua đề nghị mộng cầu thật bình thườngNhư yêu một loại hoa trên vùng đá sỏi bi tráng phiềnLoài hoa ko hương không nhan sắc màu tuy vậy loài hoa biết khép lá ngây thơTôi không hẳn là vua nên nào biết đến xa hoaKhông ngọc ngà kiệu hoa không nệm gấm không cung sonTôi chỉ cần tín đồ lính xa công ty thấy hoa lưu giữ người yêu rất xa. 3. Nâng vơi một cây xanh xếp trong tay lá ngủ thiệt mê sayNgỡ song mi bé khép đêm trăng đầy thiết lập then cung ái Tôi nghe loáng qua hồn mình vừa thành một quân vươngQuân vương thân hoa rừng lòng bàng hoàng nhớ bạn thươngVà ước muốn mai sau khoản thời gian tan giặc nước vua vềCho mĩ nhân ngóng đợi có một cành trinh thanh nữ thôi.