Huyền Trân: Phụ hoàng vừa ban chiếu chỉ còn hôn, phận nàng nhi nên cúi đầu vâng mạng.
Tiệc rượu tối nay xin mời Khắc phổ biến uống cạn, để rồi mai này Huyền…. Trân… 2N
Yên lòng cử hành hôn lễ. 1N Theo ông xã về miền Chiêm quốc 2N, chỗ xứ kỳ lạ quê bạn lòng trĩu nặng bao nỗi niềm riêng. 3N
Khắc Chung: Huyền Trân công nương! 1N Tiệc rượu đêm nay khiến cho mạc tướng tá sửng sốt kinh hoàng. 1N
Ly rượu tạ tự sao nghe cay đắng, 2N đưa tiễn một bạn để rồi – vĩnh biệt lìa xa. 3N
Huyền Trân: Khắc tầm thường chàng ơi! 1N Xuất giá chỉ vu quy là làm cho vương phụ vui lòng. 1N
Dù ko thương cũng cần nghĩa vợ chồng, 2N mặc áo cô dâu bước lên ngôi hoàng hậu, 1N
Chiêm Việt hai công ty sẽ không thể lửa loàn can qua, 1N thôi hãy quên đi số đông gì đôi ta ước hẹn. 1N
Vương vấn mà đưa ra cho mắc trong lòng, 2N bao gồm đáng chi đâu một chút phận má hồng. 3N
Khắc Chung: sáng sủa mai này, lúc thuyền rồng, 1N căng buồm đón gió ra khơi. 1N Hộ vệ công nương đã gồm Khắc Chung, 2N cùng cất cách đăng trình cho tận biên thùy Việt Chiêm. 3N
Huyền Trân: Còn cực khổ nào hơn, hỡi Khắc tầm thường ơi đôi ta đành vĩnh biệt nhau rồi. 1N
Ly rượu tạ tự xin fan cạn chén, 2N với toàn bộ nỗi niềm của Huyền Trân là ở nơi đây.
Bạn đang xem: Diễn đàn cải lương số
TÂM SỰ PHẠM LÃI
Tây Thi ơi! Ôm gối giá buốt ta ngùi ngùi thương ghi nhớ bạn.
Mẹn rượu nồng không ấm nỗi lòng đơn.
Rượu cạn bầu sao ta vẫn thấy cô đơn.
Nơi Ngô quốc em bao gồm mơ về một phương trời xa thẳm.
Tây Thi ơi! Rồi tối nay 1 mình ta bên tuy nhiên cửa. Rượu mượt môi không ấm nỗi …. Cô …. đơn…
1. Thương mang đến mối tình trong tâm địa vừa lịm chết.
2. Sao ta thấy bàng hoàng chua xót, suy nghĩ hận đến mình do không duy trì được tình yêu.
3. Tây Thi ơi! thanh nữ có biết chăng bao nỗi biệt ly sầu.
4. Từng đêm ngậm ngùi ta thức trắng, cả một khung trời vừa sụp đổ dưới chân ta.
5. Thanh nữ về cùng với Ngô Vương. Với nhung lụa quà son bên gác phượng cung hoàng.
6. Vứt lại mình ta một côn trùng hận lòng. Gối loại chăn đơn ta đành sót đau mang lại số phận.
7. Bởi vì bất tài bắt buộc đành bắt buộc mất Tây Thi. Phạm Lãi lúc này như kẻ tàn binh sau chiến trận.
8. Chũm lê mỗi bước ngập ngừng. Ta mong tìm quên béng trong men rượu say nồng.
9. Đã cách nhau chừng rồi thôi thì… Đôi ta đành vĩnh biệt nhau.
10. Bao gồm còn hy vọng gì gặp lại con gái ơi. Nỗi đau khổ này nghe biết thưở như thế nào nguôi.
11. Ví như biết ly tan thì hãy cùng nhau ôm mộng xuống tuyền đài.
12. đến hai trung khu hồn không hề vương vấn. Để hai chúng mình sống thọ được ngay sát nhau.
Trích Nửa Ðời hương thơm Phấn
Nghe Thanh Nga, Bạch Tuyết với Thành Được ca (từ phút lắp thêm 3)
Hương: Chị vẫn dời nhà, có lẽ vì vậy mà chị không sở hữu và nhận được thơ em. Chứ nếu như như nhận được thơ em, dẫu biết em gồm thành hôn cùng với dượng ba đây. À…mà ko … dẫu biết em thành hôn với ai đi nữa, thì chị cũng vậy về với …
… Em. Để mừng ngày em xuất giá, cho vui mắt của bố má.
Chị được nở phương diện mày với lối buôn bản bà con.
Xem thêm: Lâm Chấn Khang Sóng Gió Học Đường, Lâm Chấn Khang
Diệu: Chị Hai…chị Hai…
Hương: Còn dượng ba đây, là một trong thanh niên có tri thức lại đàng hoàng. Chị khôn cùng sung sướng, thấy em có 1 người chồng đúng như lòng chị cầu mong.
Tùng: Chị nhì ơi, chị nói đưa ra câu ấy mang đến đau lòng, cơ mà ai tê cũng đau khổ muôn phần. Chớ nào đề nghị đâu fan ta phụ bạc, trên số trời biết nói sao hơn.
Diệu: Anh thủ thỉ ai nhưng em đây thiếu hiểu biết nhiều được. Anh hãy phân tích ngọn ngành, kẻo mà lại em đây phải vướng mắc với lòng.
Tùng: Diệu … Em nghe anh nói nè.
Diệu: Chuyện gì…anh nói cho em nghe đi
Hương: Không…không….
Hương: ví như thương fan thì xin đừng bao gồm nói ra. Mà tội nghiệp mang lại em của bạn ta.
Thà chịu khổ một mình chớ đừng để sầu mang lại em.
Diệu: Chị Hai, chị cũng biết chuyện nầy nữa hả, chị Hai? Chị nói mang lại em nghe đi chị Hai.
Tùng: Ôi buồn bã thay, ao ước gọi thương hiệu em mà hotline chẳng đề xuất lời. Diệu ơi em hãy nghe đây là sự thật.
Diệu: Là sao hả anh???
Hương: Không, không…..Tôi van xin Dượng Ba…
Tùng: sự thật chị Hai đó là …
Hương: Chị đây là chị ruột của em.
Trích Hoa Bướm Ngày Xưa
Anh! anh hãy trút phần đông lời nặng vật nài lên đầu fan phản bội.
Nhưng anh nào tất cả biết đâu em đã sầu tái… tê.(–) (+) Qua mấy chiều đông tuyết (giá)(–) Bao mùa rừng cố lá (–) (–) Em vẫn chờ (chờ), tín đồ cũ về bên (đây)(–)(–)(–) mà lại hình nhẵn ai (–) như 1 cánh (chim), phiêu lưu phương (ngàn)(–) Say sưa cùng trăng gió (–) (–) Quên kẻ cô (phòng), chịu lạnh lùng với tháng (năm)(–)(–)(–) Thôi bà hãy yên ổn đi!(–) kể nữa mà lại (chi), chuyện cũ đến đau (lòng)(–) Khi nhưng mà ai kia bán rẻ đậc ân (–)(–) gồm phải (chăng?) vày tôi đây quá đần (dột)(–) phải mới tin lời, của (–) kẻ lang tâm(–) Bà còn lưu giữ (chăng?) vì ai nhưng mà tôi xông pha vị trí chiến (trận)(–) Đem huyết xương đổi lấy uy quyền (–) từng nào gian (lao), nguy khốn (–) vẫn xem (thường).Trích Tướng giật Bạch Hải Đường
Nhung ơi! Sao em nỡ đành đoạn loại bỏ khi nhỏ Thu nó mới vừa lên nhị tuổi. Sao em đành quay sống lưng ngoảnh mặt lúc anh vẫn còn đó tha thiết yêu…. Em.
1. …. Em. Suốt một đời không gian dối
2. Chung tình vợ ck chung chăn sẻ gối. Từng tháng từng giờ mình khổ sở có nhau.
3. Nhưng kể từ đây Em vẫn ra đi không quay lại nữa rồi.
4. Anh thì vẫn suốt đời với án, Chỉ tội nghiệp bé khờ nó đang còn trong tuổi ngây thơ.
5. Rồi ai dạy bảo tưng tiu ai quan tâm vỗ về
6. Lúc thiếu giờ đồng hồ ru em trong giấc ngủ tối dài. Nó vẫn khóc đòi phụ thân hay bi thảm vì ghi nhớ mẹ.
7. Phụ vương thì đã biết thành tù đày, còn bà mẹ thì vứt đi xa. Thượng đế ơi! Sao ông gây đưa ra thảm trạng.
8. Để khổ lòng nhau khi chia giảm gia đình. Thôi thì đành buông tay cho định số an bài.