Bạn đang xem: Lục vân tiên kiều nguyệt nga
Dưới đây là tài liệu trình làng về người sáng tác Nguyễn Đình Chiểu với đoạn trích Lục Vân Tiên cứu vãn Kiều Nguyệt Nga. Mời bạn đọc tìm hiểu thêm xem thêm văn bản chi tiết:
Đoạn trích Lục Vân Tiên cứu Kiều Nguyệt Nga
Lục Vân Tiên cứu giúp Kiều Nguyệt NgaI. Đôi nét về Nguyễn Đình ChiểuII. Giới thiệu về Lục Vân Tiên cứu giúp Kiều Nguyệt Nga1. Hoàn chình họa sáng sủa tác2. Thể loại3. Vị trí4. Tóm tắt truyện Lục Vân Tiên5. Bố cục6. Nội dung cùng nghệ thuậtLục Vân Tiên cứu vãn Kiều Nguyệt Nga
Vân Tiên xẹp lại bên đường,Bẻ cây làm cho gậy, nhằm làng xông vô.Kêu rằng: “Bớ đảng hung đồ!Chớ quen thuộc làm thói hồ nước đồ gia dụng hại dân.”Phong Lai phương diện đỏ phừng phừng:“Thằng làm sao dám tới lẫy lừng vào đây.Trước tạo việc dữ tại mầy,Truyền quân bốn phía bao phủ vây bít bùng.”Vân Tiên tả hốt nhiên hữu xông,Khác như thế nào Triệu Tử phá vòng Đương Dang.Lâu la tứ phía đổ vỡ tung,Đều quăng gươm giáo tìm lối chạy ngay.Phong Lai trlàm việc chẳng kịp tay,Bị Tiên một gậy thác rày thân vong. Dẹp rồi lũ con kiến chậu sự ong,Hỏi: “Ai thút thít sinh sống trong xe này?”Thưa rằng: “Tôi thiệt tín đồ tức thì,Sa cơ phải new lầm tay hung đồ vật.Trong xe chật thon thả khôn phô,Cúi đầu trăm lạy, cứu giúp cô tôi cùng.”Vân Tiên nghe nói cồn lòng,Đáp rằng: “Ta sẽ trừ cái lâu la.Khoan khoan ngồi đó chớ ra,Nàng là phận gái, ta là phận trai.Tiểu thỏng phụ nữ nhà ai,Đi đâu bắt buộc nỗi với tai ngẫu nhiên.Chẳng xuất xắc tên chúng ta là chi?Khuê môn phận gái bài toán gì mang lại đây?Trước sau chưa hãn dạ nầy,Hai thanh nữ ai tớ, ai thầy nói ra?”Thưa rằng: “Tôi Kiều Nguyệt Nga,Con này tì tất thương hiệu là Klặng Liên.Quê nhà tại quận Tây Xulặng,Cha có tác dụng tri bao phủ làm việc miền Hà Khê.Xem thêm: Và Thế Là Hết Trong Một Chiều Buồn Em Nói Với Anh, Và Thế Là Hết
Sai quân lấy bức thỏng về,Rước tôi thông qua đó định bề nghi gia.Làm bé đâu dám ôm đồm cha,Ví dầu nđần dặm đường xa cũng đành!Chẳng qua là sự bất bình,Hay vọc cũng chẳng đăng trình làm đưa ra.Lâm nguy chẳng chạm mặt giải nguy,Tiết trăm năm cũng loại bỏ một hồi.Trước xe pháo quân tử trợ thì ngồi,Xin mang lại tiện thể thiếp đáp lạy rồi vẫn thưa:Chút tôi liễu yếu đuối đào thơ,Giữa con đường lâm buộc phải bụi dơ dáy đã phần.Hà Khê qua này cũng sát,Xin theo thuộc tức hiếp thường ơn cho Đấng mày râu.Gặp phía trên đương cơ hội thân đường,Của chi phí không tồn tại, bạc đá quý cũng ko.Gẫm câu báo đức thù công,Lấy bỏ ra mang lại phỉ tnóng lòng thuộc ngươi.”Vân Tiên nghe nói ngay tức thì cười:“Làm ơn há dễ trông bạn trả ơn.Này đà rõ đặng tình đầu,Nào ai tính thiệt so rộng có tác dụng gì?Nhớ câu kiến ngãi bất vi,Làm bạn thế ấy cũng phi nhân vật.”